Bình
minh
nọ
trình
tâu
vương
phụ
Ra
hoàng
môn
ngự
giá
dạo
chơi
Vua
cha
lòng
dẫu
y
lời
Lệnh
cho
già
bệnh
kịp
thời
tránh
xa
Chốn
đô
thành
trầm
hoa
bái
vọng
Khắp
đế
kinh
dập
dìu
xinh
tươi
Nam
thanh
nữ
tú
vui
cười
Cửa
nhà
quang
đãng
người
người
hoan
lạc
Lòng
thái
tử
rộn
ràng
sung
sướng
Cảnh
thanh
bình
ví
tưởng
thiên
cung
Cười
vui
xa
giá
thong
dong
Muôn
dân
hạnh
phúc
thế
này
dám
mong
Chợt
cụ
già
răng
long
tóc
bạc
Chân
run
run
ngơ
ngác
bên
đường
Lưng
còng
má
hóp
trơ
xương
Thân
hình
tiều
tụy
mà
thương
não
lòng
Hôm
sau
nữa
cửa
đông
bỏ
lại
Ghé
cửa
nam
gặp
phải
bệnh
nhân
Phong
cùi
lở
loét
thương
tâm
Tanh
hôi
ruồi
nhặng
bám
đầy
trên
thân
Lòng
ngao
ngán
cửa
tây
xa
giá
Gặp
tử
thi
xác
rã
thịt
tan
Bọ
dòi
nhung
nhúc
mủ
vàng
Ác
cầm
cắn
xé
kêu
vang
thảm
sầu
Thấy
khổ
cảnh
nghiêng
đầu
gạt
lệ
Gẫm
nhân
hoàn
chịu
lẽ
tử
sinh
ốm
đau
già
chết
bên
mình
Chẳng
ai
thoát
khỏi
khổ
hình
thường
nhiên
Bước
hồi
cung
nặng
triền
ách
phược
Đời
thế
ư
hạnh
phúc
giả
thôi
Bánh
xe
sinh
tử
quay
hoài
Mù
tăm
vô
định
cõi
người
nào
an