Huế có gì để tôi phải thương?
Bên ni bên nớ mấy độ đường
Hoa lá bâng khuâng tình tím dại
Hồn nhiên trong trắng chẳng nhạt phai
Mái tóc thề xỏa trên bờ vai
Cho tôi nhung nhớ tháng năm dài
Nón lá nghiêng che đôi mắt ngọc
Cho tôi thờ thẩn mộng thiên thu
Đóa hồng tươi bờ môi son đỏ
Mắt nhung huyền đài các mộng mơ
Dáng hồn nhiên sơn ca tình ái
Em mỉm cười ngây dại nắng vàng tơ
Tuổi học trò êm đềm mây trắng
Cho tôi tơ tưởng tháng năm chờ
Con đường bóng phượng rợp ngàn hoa
Thấp thoáng hàng cây ngỡ bóng nàng
Huế có gì để tôi phải yêu?
Cho tôi mê đắm nhớ nhung nhiều
Xao xuyến tâm tư chiều nắng hạ
Tình xưa thơm ngát cả hồn tôi
Huế có gì để tôi phải thương?
Bên ni bên nớ mấy độ đường
Hoa lá bâng khuâng tình tím dại
Ôi nghìn đời tôi vẫn mãi không quên